29 January 2012

Nụ Mai












Đôi lúc không là một cách có
Tình mai thân có thẳng bao giờ
Nụ thắm còn xanh nguyên ngày Tết
Còn xuân, còn bát ngát tình mai...

Đôi lúc đi là một cách ở
Người đi mà nỗi nhớ nhỡ tàu
Tết về lòng vui mai vẫn nở
Dẫu rằng đã lỡ một mùa xuân

Nguyên Đại
nguyenbadai@gmail.com
Xuân Nhâm Thìn
29/01/12

Hoa mai, thân không bao giờ thẳng, mỗi năm chỉ nở một lần vào mùa xuân, thích đất "sạch" và nước sạch. Có người gọi đó là loài hoa quý tộc. Tết này, về nhà, cây mai xuân còn nhiều nụ chưa nở. Mình đi, những nụ mai xanh vẫn còn mãi trong lòng...

Hình: hoa Mai vàng
Nguồn: images of hoa mai

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=iEYJOTQuzm


26 January 2012

Chồ ơi!


Chồ ơi! Đong nhớ biết làm sao...

Quê nhà - Quy Nhơn - con đường mang tên "Xuân Diệu" rất quy nhơn với những chiếc thuyền gỗ đánh cá nhỏ đậu dài trên nắng sáng, và những chiếc thuyền thúng nằm úp mặt trên bờ cát, những chiếc nhà chòi (gọi là "chồ") trên biển nhỏ xíu rất dân dã, rất thơ, bên cạnh những tấm lưới "hứng" trời trên sóng...Buổi tối - điện sáng rực rỡ, và cuộc tình thoăn thoắt dưới sao trời lóng lánh... Vịnh Quy Nhơn như một vòng tay ôm, ôm ánh đèn trên những chiếc thuyền đánh cá ngoài khơi, chuổi ngọc trai của thành phố... Gặp nhau, rất vui, và ...rất nhớ.











Vậy à em biển-bờ Xuân Diệu
"Chồ" ơi! đong nhớ biết làm sao
Thuyền thúng hong thơ trên bờ cát
Mình về như thuở một Quy Nhơn

Nguyên Đại

Quy Nhơn  - "Xưa và Nay"
26/01/12

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=_34nEdgaNG


Hình: thành phố Quy Nhơn
Nguồn: images of Quy Nhon

23 January 2012

Cây thông bạt xứ













Kiếp sau xin chớ làm người
Làm cây thông đứng giữa trời mà reo
                                        Nguyễn Công Trứ

Nhìn lại đời mình, đôi lúc hoang mang
Quê má rách, ngọn cuồng phong xẩm mặt
Đời gió cát...
Về đâu em gánh chiều hiện thực
Mình lội cơn mưa sấp ngửa làm người

Nhìn lại đời mình, thương lắm người ơi!
Mưa và nắng chứa chan...
Lúc cúi mặt lội đời, mót tuổi phù du
                                     nuôi tình non nước
Khi ngửa mặt truy hoan niềm thơ bất bạt
Buồn di cư theo cái vạc, cái cò

Nhìn lại đời mình thuở rơm rạ co ro
Rét buốt óc con trâu già nhai mưa nguồn cội
Quê khuya khoắc thầm ngọn nhang luống tuổi
Ngui ngút lời ru...Con hạc đầu đình

Vọng ngày xưa, tôi độc rượu nghiệm sinh
Tàn lửa xót hừng đêm mưa cố xứ
Đôi khi nhớ...
Nhiều lúc quên...
Tôi là thằng trai đất quê nghèo...ứ hự
Nổi hứng buồn, cắc cớ vọng tình ai

Tương tư bạt gió xứ người,
Cầm cơn say đứng giữa trời, mời trăng!

Lê Ân

Tặng Nguyên Đại
Mùng Một Tết Nhâm Thìn
23/1/2012

Đã đăng trong báo "Bình Định Chủ Nhật"
Số 4167 - 26/12/2010


http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=fQTRm6DlQV