28 September 2006

Ba!

Kính dâng ba,  

Đêm chiến tranh…
"Con! theo mẹ về"
Thành phố hừng tiếng đạn!
Căn cứ giới nghiêm
Biển sẫm màu gợn sóng

Tàn chiến cuộc…
"Xin!..Tạ từ ba!"
Thuyền đi trong tầm súng!
Căn cứ đổi tên,
Biển thao thức nguyện cầu...

Đất bình yên…
"Thôi! Con về đi,
Bên kia, đời vội vã!"
Căn cứ? Nhà quan!
Biển dưới trời mây trắng

Ba đi rồi!
Con nay về-đi
Ngày xa đời chia ly
Căn cứ? Thiên Đàng!
Biển với trời thương nhớ…

Nguyên Đại
Melbourne
28/09/2006

Hình: Qua cầu Nhơn Hội

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=A7RlcyftoA


29 April 2002

Con Đường Mình Đi

Huế
Tháng Tư, 2002


Về Huế, xuôi về miệt bắc, ghé lại những làng mạc như Hương Điền, Kê Môn, Điền Hải, Thuận An... thỉnh thoảng gặp lại những con đường làng đất đỏ, rất đẹp, rợp bóng tre. Nhà ngói đã mọc lên khá nhiều, nhưng đâu đó một vài mái tranh, nền đất, vọng tiếng học bài của trẻ con. Quê hương miền Trung Việt Nam cần cù, lam lũ. Phía sau hàng rào cây lá, những đôi mắt tò mò của một vài đứa trẻ đối với người "lạ" ở xa mới về.

Những con đường ấy đã ghi dấu biết bao kỷ niệm của những thế hệ lớn lên hai bên đường. Mùa mưa, nước lũ về dâng trắng xoá, khắc dấu trên những thân cây sầu đâu, những ngày vất vả... Con đường đi về hai hướng, phía này ra đô thị, phía bên kia tới những đồi cát trắng ở đó có nhiều ngôi mộ của những thế hệ đã nằm xuống, trong những tháng năm chiến tranh, trong những ngày nổi sóng sau 1975.

Những ngôi mộ nằm đó, từng đêm nghe sóng vỗ, vẫn còn lưu những giấc mơ vượt trùng dương. Người nằm xuống gởi những giấc mơ xa xôi cho những người như tôi, vừa trở về, soi mình trong vũng nước mưa thấy đời đã "già đi một nửa", thấy mình rất may mắn, và tầm thường...

Những con đường đó chứng kiến những cuộc tình của những thanh niên, thiếu nữ như tôi, như bạn ngày xưa. Những người trai trẻ bây giờ đã bỏ ruộng vườn ra phố xá làm ăn, nên chỉ còn lại những ông bà lớn tuổi tha thiết với ruộng đồng, tha thiết với những con đường...về, nhắc lại những kỷ niệm cho bạn, cho tôi...























Con đường ta về
Long lanh cát trắng
Em cười duyên sau hàng me
Nắng bên thềm đỏ mặt

Con đường có bóng tre quê
Trưa hè tiếng cười khúc khích
Em ê a tuổi xanh
Mát rượi niềm vui đồng nội

Con đường cùng em lớn lên
Cây sầu đâu vất vả
U hoài từng kỷ niệm xa
Lũ về nước dâng trắng xóa

Con đường bao đời dằn vặt
Những tục lệ trăm năm
Tuổi trẻ trừng mắt thở dài
Dấu niềm đau tê dại

Con đường đi về hai hướng
Phía này ghi dấu chiến tranh
Người nằm im nghe tiếng sóng
Vỗ về giấc mộng trùng dương

Con đường xuôi về biển khơi
Chở nhọc nhằn đi về xa xôi
Oan trái bên này em nhớ
Thương anh, ngàn dặm hải hành

Con đường về nhà khuya lắt
Bóng tối làm em run quá!
Bóng tối làm anh rạo rực
Cảm ơn vệt sáng trên đầu

Con đường đưa anh về quê
Nâng niu từng kỷ niệm xưa
Soi mình trong vũng nước mưa
Thấy đời già đi một nửa!

Con đường em về nắng cháy
Có tiếng gà gáy ban trưa
Im lìm người đi một nửa
Ruộng vườn thưa những dấu chân

Con đường bây giờ mở ra
Với những công trình xông phá
Ta đứng quay đầu nhìn lại
Yêu thương kỷ niệm ngọc ngà

Nguyên Đại
Đã đăng trên Tạp Chí Nhân Quyền, 
Melbourne- Úc Châu
Tháng 6, 2007

Hình: vietnamdiscovery.com; vietnam_tour.biz







27 March 2002

"Lôm Côm"

Mười mấy năm rồi ta gặp lại
Vẫn bồi hồi như một thuở xưa xa
Vẫn "lưới" (1) vẫn gào trong tâm tưởng
Vẫn còn thương những kỷ niệm xót xa

Mười mất năm rồi sao không đi hết "lưới" (2)
Mênh mông đất trời, chật chội một niềm vui
Ta vẫn thế, vẫn hát bài ca giun dế
Và vẫn "lôm côm" sau hai buổi đi về

Nguyên Đại
Melbourne
Với các bạn "lôm côm"
Trại giam thuyền nhân Chi Ma Wan - Hương Cảng
Chi MaWan DC-Hong Kong
27 Tháng Ba 2002

(1) Lưới: hàng rào mắt cáo (B40) trong trại giam
(2) Lưới: Website

http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=itegOJh9cR