16 July 1992

Chiều Buồn

Bây giờ chiều hạ xuống
Trên đảo hoang khô cằn
Một mình lang thang bước
Suy tư nghe vắng lặng

Lối nhỏ em đi qua
Đôi mắt tròn mở lớn
Trong xanh trời dịu vợi
Áo trinh trắng đượm buồn

Hạ rồi cũng qua mau
Thu đến lá rơi nhiều
Chia tay thôi em nhé!
Khói đen khuất con tàu

Quán nhỏ dừng bên đường
Chiều hè ươm nhớ thương
Quen nhau từ dạo ấy
Thương nhớ vọng đêm trường...

Nguyên Đại
TACDC
1992

18 June 1992

Vô Đề

Ngoài cửa đọc kinh cầu
Nét đăm chiêu sầu muộn
Đau khổ hằn trên mi
Lòng nặng nề chấp tưởng

Trong nhà gẫm sách Phật
Biển vọng sóng lặng im
Khổ sầu thôi vắng bặt
Nhất niệm về hư vô.

Nguyên Đại
TACDC
Tháng Sáu,1992

16 June 1992

Bên Bờ Tuyệt Vọng

Rời Việt Nam, tháng 6/1988. Bốn năm sau, tháng 6/1992, mình vẫn còn ở trại Tai A Chau (TACDC) , chứng kiến cảnh cưỡng bức hồi hương ở Chi Ma Wan DC (1/89). Nhiều lần tiễn bạn đi định cư (liên hoan: bánh ngọt, nước trà trại...)....buồn lắm!!! Đêm 16/6/1992, mưa lất phất vàng dưới ánh đèn sân trại, vài điếu thuốc chia nhau hút...,mình viết bài này:

Tôi đã đi trong đêm tối mịt mùng
Sóng đời triền miên thét gầm bão tố
Tôi đã đi bên phía của mặt địa cầu
Phía đêm đen của tình nhân loại

Tôi hụt hẫng và rơi vào hố thẳm
Thân hình tôi nhuộm máu!
Tôi rên rỉ, uất hờn trong ngục thất
Nỗi đau thương vây hãm một linh hồn!

Mưa tháng sáu nhỏ xuống hàng rào
Đỏ như màu máu!
Của những linh hồn oan ức
Của những người dân quê tôi
khao khát kiếm tìm...

Tháng sáu mùa hè rực lửa
Kỷ niệm tôi thét lên đau đớn
Khói ngụt trời!
Em tôi mắt tròn xoe đẫm lệ
Ôi! thời gian rùng rợn...
Như tiếng kêu cứu của những con người bị xiết cổ...
Trong bàn tay bạo lực
Không! Không...tôi phải sống!
Trong khổ đau tôi quằn quại làm người...

Nguyên Đại
TACDC
Kỷ niệm 16/06/1988
Tháng Sáu, 1992