Phạm Lê Nguyễn Nguyễn
Quả đất vần xoay vẫn cứ xoay
Tình ta dang dở bấy nhiêu ngày
Đỏ lựng hoàng hôn thuyền không bến
Nhung nhớ cháy lòng mây tím bay
Thăm thẳm phương nào khuất bóng em
Đêm đêm thương nhớ vụt buông rèm
Gió trăng vắng ngắt đường phiêu lãng
Hun hút tình đau xa quá em!
Nắng vỡ đồi hoang xanh lá sim
Chắt chiu hương bưởi ngẩn ngơ tìm
Nụ trân châu thái cài lên tóc
Kỷ niệm trôi về đau trái tim
Chiều rơi vai nhỏ nhỏ những mong tìm
Chấp chới trời xa đơn cánh chim
Mòn mỏi chợt nghe lòng chùng xuống
Thổn thức anh buồn đứng lặng im
Phạm Thị Hợp
Lê Kim Khánh
Nguyễn Công Quốc Doãn
Nguyễn Bá Đại
Tai A Chau DC
1992
15 April 1992
25 February 1992
Quê Mẹ
Chiều tắt nắng nghe lòng quặn thắt
Quê hương xa nhớ lắm mẹ hiền
Dáng gầy nghiêng bóng ngã đường khuya
Đôi vai nhỏ gánh từng ngày góp nhặt
Con khôn lớn rồi rời xa mẹ
Đất lạ tình người xa quá, mẹ ơi!
Bát canh chua ấm cúng quê nhà
Còn chăng?...ngày con về với mẹ
Năm tháng trôi đời con phiêu bạt
Tủi hận nhiều đau kiếp tha hương
Lời mẹ dặn chẳng bao giờ phai nhạt
Sáng trong tim ở mọi ngày thường
Nguyên Đại
TACDC
25 Tháng Giêng 1992
25 January 1992
Quê Mẹ
Chiều tắt nắng nghe lòng quặn thắt
Quê hương xa nhớ lắm mẹ hiền
Dáng gầy nghiêng bóng ngã đường khuya
Đôi vai nhỏ gánh từng ngày góp nhặt
Con khôn lớn rồi rời xa mẹ
Đất lạ tình người xa quá, mẹ ơi!
Bát canh chua ấm cúng quê nhà
Còn chăng?...ngày con về với mẹ
Năm tháng trôi đời con phiêu bạt
Tủi hận nhiều đau kiếp tha hương
Lời mẹ dặn chẳng bao giờ phai nhạt
Sáng trong tim ở mọi ngày thường
Nguyên Đại
TACDC
25 Tháng Giêng 1992
Subscribe to:
Posts (Atom)