25 January 1992

Quê Mẹ

Chiều tắt nắng nghe lòng quặn thắt
Quê hương xa nhớ lắm mẹ hiền
Dáng gầy nghiêng bóng ngã đường khuya
Đôi vai nhỏ gánh từng ngày góp nhặt

Con khôn lớn rồi rời xa mẹ
Đất lạ tình người xa quá, mẹ ơi!
Bát canh chua ấm cúng quê nhà
Còn chăng?...ngày con về với mẹ

Năm tháng trôi đời con phiêu bạt
Tủi hận nhiều đau kiếp tha hương
Lời mẹ dặn chẳng bao giờ phai nhạt
Sáng trong tim ở mọi ngày thường

Nguyên Đại
TACDC
25 Tháng Giêng 1992

16 January 1992

Giao Thừa Nhâm Thân

Giao Thừa Nhâm Thân

1.
Anh viết bài thơ giữa ồn ào
Giao thừa đến vội tiếng xôn xao
Buồn đau một nhóm người lưu lạc
Mặt trái tình đời những dối gian

2.
Biển trời như một phủ đầy sương
Giăng mắc đèn xa ở cuối đường
Người đi thất thểu trên đường vắng
Có phải xuân về xin chút hương....

Có phải xuân về xin chút hương
Để ta với bớt tủi sầu thương
Bạn ơi ánh đèn vàng trại cấm
Đâu phải giao thừa giây pháo vương...

Nguyên Đại
TACDC
1992

Dòng Tóc Em Trôi

Ta chợt ngẩn nhìn em tóc rối
Êm êm trôi sóng xõa vai gầy
Vứt sách vở ta ngồi chiêm ngưỡng
Chiều dần buông...dòng tóc em trôi

Dòng tóc em trôi trời tha phương
Hoàng hôn biệt đảo nắng vương vương
Nhẹ gót chân buồn vương lối cỏ
Cách biệt...chiều rơi anh nhớ thương

Cách biệt chiều đi anh nhớ thương
Bên kia sóng vỗ ngày đầy sương
Dấu chân kỷ niệm in trên cát
Lỡ một lần!...xa! anh nhớ thương...

Nguyên Đại
TACDC
1992