15 August 2014

Sư và Sự

Sư, người làm Phật sự
Không nặng sự mới sư
Sư nặng sự nhiễu sự
Đa sự sư nặng nợ
Sư nợ, chùa là chợ...

Nguyên Đại
15/8/14


10 July 2014

Cúi đầu

Em hãy cúi đầu xuống
Thấy mình đứng trên đất
Biết đây là sự thật
Không còn và không mất

Hãy cúi đầu đi em
Thấy mình thật bé nhỏ
Học hỏi và khiêm cung
Đường đời đi bớt khó

Cúi đầu xuống đi em
Nhận ra màu đại địa
Màu bền vững muôn đời
Dẫu lòng người thay đổi

Này em hãy cúi đầu
Thấy chân mình trọn vẹn
Ta cũng là tha nhân
Lòng vơi đi sân hận

Em ơi hãy cúi đầu
Nghe nhịp đập từ tâm
Không còn bờ bến vọng
An từng bước thăng trầm

Nguyên Đại
30/11/11


Tôi viết bài thơ này để tặng cho các em trong gia đình. Tối hôm qua đến nhà người bạn, có dịp ôn lại những ngày tháng qua của đời mình, càng thấy thấm thía, chợt nhớ đến bài thơ này, hình như không phải chỉ tặng cho các em tôi mà như một lời nhắc nhở, một quà tặng cho chính mình.

Cúi đầu để biết mình đang đứng ở trên mặt đất này, nhận ra những sự thật như đất dưới chân mình. Đất: nơi mình đến và sẽ trở về, cho dẫu giàu hay nghèo, “được” hay “thua”. Đất: không còn và không mất. Những lấn lướt, tranh đoạt cũng sẽ trở về. Bạn nói: vậy cũng đủ rồi, một đời người qua. Tôi nói: Ừ, phải...Mình cạn ly.

Cúi đầu không phải là một hành động hèn hạ, khuất phục; mà là chứng tỏ sự hiểu biết của mình về sự hữu hạn bé nhỏ của chính mình như một con người. Cúi đầu để chứng tỏ lòng tôn trọng tha nhân, cúi đầu để biết ở đâu trong cuộc đời này, mình cũng cần anh em bè bạn để có thể dìu nhau đi trên đường đời gian khó. Đôi mắt tôi ở đằng trước, bạn sẽ chỉ cho tôi, phía sau tôi có những gì. Tôi nghĩ, có lẽ người Nhật, một dân tộc bất khuất và có tinh thần kỷ luật cao, cúi đầu rất sâu chào nhau vì lý do này.

Tổng Thống Obama, lúc mới nhậm chức, đi công du Nhật Bản, đã cúi đầu rất sâu chào Nhật Hoàng, có ý kiến cho rằng cách chào hỏi đó từ một lãnh tụ của siêu cường số một thế giới đối với ông vua của một nước nước nhỏ là nhũn nhặn quá đáng. Tôi không nghĩ vậy, Tổng Thống đã cúi đầu với lòng tôn trọng dân tộc và văn hóa Nhật Bản.

Cúi đầu để nhận ra mặt đất muôn đời, nhận ra những giá trị bền vững trong cuộc đời như đất; dẫu đời sống có những thăng trầm, như gió như mây, như lòng người thay đổi.

Cúi đầu để thấy chân mình trọn vẹn, như lời của một bài hát hãy nhìn xuống chân mình để thấy ở đó những chai sạn lỗi lầm; để nhận ra sự nhẫn nại vô biên của mặt đất dẫu nhận biết bao nhiêu sự chà đạp, để thông cảm được với những lầm lỗi của tha nhân; và giận hờn, oán trách, hận thù sẽ được vơi đi.

Cúi đầu để lắng nghe nhịp đập từ trái tim mình, cảm nhận được hạnh phúc được Thượng Đế ban cho kiếp người, được cha mẹ hy sinh để cưu mang, đem mình đến với cuộc đời này, nhận ra được hạnh phúc của mình trên từng bước thăng trầm.

Nguyên Đại
10/7/14

Đời sống, đóa hồng gai thơm ngát
Tránh gai đi, và khẽ cúi đầu
fb commt 25/9/13

15 June 2014

Bát Đỏ - Ca Vàng

Bát đỏ ta cầm, cơm vượt biển
Ca vàng em hứng, nước xa quê
Ta đỏ-vàng ngày cũ
Em xanh-trắng áo tù

Bão khát thuyền trôi đêm mù u
Thép gai khắc đau ngày trên đá
Vết sẹo còn dấu phá
Kỷ niệm không nhạt nhòa

Những bến bờ thao thức
Nghe tiếng sóng vọng xa...

Nguyên Đại
16/6/14

Hình từ facebook