Tôi kéo mùa đông choàng qua cổ
Ngọn nến xanh run vỡ trong tay
Như cánh chim di trú lưu đày
Chơ vơ trên hàng cây xưng tội
Tôi kéo mùa đông choàng qua tóc
Ướt môi em ngây ngất giọt mưa
Khung cửa sổ đồi mưa đất đỏ
Mùa sang bên đó lạnh bên này
Tôi kéo mùa đông gài kín ngực
Ngậm ngùi nghe tình níu vực sâu
Hái ngọn sầu vương trên dĩ vãng
Gieo mùa thương nhớ gọi ngàn sau
Tôi kéo mùa đông quàng qua vai
Đôi tay úp mặt nỗi đau dài
Đem thơ, em, và tôi xếp lại
Vết chân rơi ngần ngại u hoài...
Nguyên Đại
12/11/13
12 November 2013
11 November 2013
Bão qua
Những ngày này âu lo
Bên kia trời mưa bão
Cơn cuồng nộ lên đảo
Tan hoang trời tan hoang!
Làm sao ai biết được
Bão chạy dọc bờ Việt
Bão qua mà đi xa
Bảo xa mà không xa
Cuộc đời mình cũng vậy
Tai nạn và kỳ tích
Gặp nhau rồi cách biệt
Hội ngộ và chia ly...
Ngày mai ai biết được?
Thì thôi đừng buồn phiền
Hôm nay giữa phố này
Trên đường nghe gió nổi...
NĐ
11/11/13
Bên kia trời mưa bão
Cơn cuồng nộ lên đảo
Tan hoang trời tan hoang!
Làm sao ai biết được
Bão chạy dọc bờ Việt
Bão qua mà đi xa
Bảo xa mà không xa
Cuộc đời mình cũng vậy
Tai nạn và kỳ tích
Gặp nhau rồi cách biệt
Hội ngộ và chia ly...
Ngày mai ai biết được?
Thì thôi đừng buồn phiền
Hôm nay giữa phố này
Trên đường nghe gió nổi...
NĐ
11/11/13
Đọng
Nước qua cầu không đọng
Mà đá đọng rong rêu
Ngày vui bão cát xóa
Dấu chân thương không nhòa...
Cuộc tình dẫu đi xa
Kỷ niệm làm sao trả
Yêu người thì là vậy
Mãi còn đọng trong ta...
NĐ
11/11/13
Mà đá đọng rong rêu
Ngày vui bão cát xóa
Dấu chân thương không nhòa...
Cuộc tình dẫu đi xa
Kỷ niệm làm sao trả
Yêu người thì là vậy
Mãi còn đọng trong ta...
NĐ
11/11/13
Subscribe to:
Posts (Atom)