23 September 2012

Người Mẹ Nhơn Lý

                                              
Mẹ cõng con đi đời biển động
Eo Gió xa ngui ngút khói hương
Vũng Bấc, Nồm đêm đen tiếng sóng
Bão! Đói! Khát!...
Mẹ về trời !...Con được bình an!

Gặp được cha bàng hoàng gió hú
Mẹ lạc rồi tóc xoã mù sương
Mẹ!...Mẹ ơi!...
Xin lạy Mẹ tấm lòng biển rộng
Nước mắt buồn khép lại đại dương

Kiếp sau nguyện được làm người
Làm con của mẹ muôn đời con thương

Nguyên Đại
Melbourne
nguyenbadai@gmail.com
22/9/12





Tặng em H.
để nhớ về mẹ...để khóc
để yêu quê mình Nhơn Lý,
Eo Gió, Vũng Nồm, Vũng Bấc
và để sống vui hơn, tốt hơn.




Hình: Eo Gió - Nhơn Lý

18 September 2012

tôi

lang thang trong cuộc đời mộng mị
ngủ vùi trong những đam mê
thức giấc trong nỗi khổ đau nhân thế
lãng quên trong việc mưu sinh mỗi ngày

ngập ngừng trước khung cửa kỷ niệm
cất đi những nỗi nhớ nhung
tự huyễn hoặc với những trò trẻ con
đạo mạo trong bộ vỏ cứng của một con cào cào

sóng sánh bước đi buổi sáng
bực bội như một khúc củi khô nhăn nheo
cười buồn như một vũng nước đục gợn sóng
tự hỏi mình có điên không khi hùng hục với đời

vội vã như một chiếc xe buýt ráng đúng giờ
rồi tà tà luận đời bằng lời kinh Phật
tò mò với những tin tức tào lao
cùng tiếng la hét của những gã say xỉn

tự đày đoạ mình với những khổ tâm không cần thiết
cùng với phức cảm tự ti vô lối
rồi cười lên hô hố như một tên nghiện cần sa
viết vô thức và không ngủ được nguyên đêm gần sáng
hôm nay...

nguyên đại
18/9/12

30 August 2012

Ngược mùa




Em ơi! Trời vào thu
Đường mưa ướt sương mù
Nắng có còn thấp thoáng
Trên đồi chiều vàng ru...

Em ơi! Mùa tàn đông
Rét muộn màng nhức buốt
Đường phố như dòng sông
Giờ tan tầm...lộng quá!

Em ơi! Tình vào thu
Cây lá vàng tiếc nhớ
Mình qua mùa ngược chiều
Tình níu tình tóc rối

Em ơi! Tình ngày xuân
Nụ đầu mùa hưng ấm
Thương chút nắng vội vàng
Hôn ghì vào cơn gió...

Nguyên Đại
30/8/12
nguyenbadai@gmail.com