Cao Đẳng Sư Phạm (CĐSP) Quảng Ngãi (1983-1986) với hai khu học xá A và B cách nhau một con đường đất đỏ mưa bùn nắng bụi. Khu A có cây si, nữ sinh ở đó; nam sinh nội trú ở khu B. Đêm về, có khi đứng núp dưới mái hiên nghe mưa xối từng dòng buồn vây quanh; tình mộng du theo đời khốn khó...tiếng ếch kêu râm ran trong những ruộng mía khi trời sụp tối...
Hai mươi lăm năm sau (2011), trên con đường xưa, sương trắng xóa, tường lớp học ngày cũ giờ đã đổ, chỉ còn vương lại những vết bùn không đổi màu....cũng vậy, màu của kỷ niệm. Gặp lại... trời khuya, dưới mái hiên khách sạn Ninh Thọ, nhìn ra quảng trường đèn màu đồng đỏ, ngày xưa là ruộng mía. Cũng mưa, cũng dòng nước trói chân. Nhìn về kỷ niệm, suy nghiệm cuộc đời, thấy mình còn nhau, còn đây hình hài mẹ cho, và còn nụ cười của em... buồn sao... như sao trời..
Ta còn đây hình hài của mẹ
Mất mát nào cũng nhẹ như mây
Ta còn đây nụ cười của em
Nỗi buồn làm sao trời năm tháng
Những mùa thi cây si trường cũ
Chiều nay mưa trắng xóa bên em
Vết bùn xưa con đường đất lở
A và B hoa Lý-chín mềm
Tiếng ếch qua tiếng cười rúc rích
Mưa bên hiên dòng nước trói chân
Đèn khuya sáng quảng trường đồng đỏ
Ruộng mía xanh...thôi nhé, em về!
Nguyên Đại
nguyenbadai@gmail.com
Họp Lớp-Lý 9
Quảng Ngãi
2/1/12
02 January 2012
31 December 2011
Quảng Ngãi cuối năm
Đời như cơn sóng qua
Chỉ còn lại tình ta
Đời như cơn bão qua
Tình còn lại trong ta
Nguyên Đại
nguyenbadai@gmail.com
CĐSP Quảng Ngãi
1986-2011
31/12/11
Hai mươi lăm năm, bấy nhiêu thăng trầm...cùng với bạn, trải qua mất mát, ta nâng ly-mừng gặp gỡ.
Phần tư thế kỷ, tình trong như ngọc...ta và em, trái đời chín đượm, mình trân trọng-chúc bình an.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=cD2pF5WXHx
Chỉ còn lại tình ta
Đời như cơn bão qua
Tình còn lại trong ta
Nguyên Đại
nguyenbadai@gmail.com
CĐSP Quảng Ngãi
1986-2011
31/12/11
Hai mươi lăm năm, bấy nhiêu thăng trầm...cùng với bạn, trải qua mất mát, ta nâng ly-mừng gặp gỡ.
Phần tư thế kỷ, tình trong như ngọc...ta và em, trái đời chín đượm, mình trân trọng-chúc bình an.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=cD2pF5WXHx
25 December 2011
Trộm-Quà Noel
Tôi đi xa
nhà đóng cửa
ông đến, không mời
bằng cửa sau, khóa gảy
Tôi biết tin
giật mình sợ
tài sản, không nhiều
một chút tiện nghi qua đường
Ông đi ra
đem đến đây
một chút cảm giác
những tiếng cười vang vang
Ông không được
tôi không mất
cũng gọi là duyên
dù không gặp mặt
Ông không biết
tôi chưa qua
còn mất được thua
là cát bụi thôi mà
Ông trả đời
nợ tiền kiếp
tôi vay niềm vui
rồi qua một kiếp này
Mẹ tôi tóc bạc sớm hôm
buồn lo một kiếp, bình an hôm này
chúc ông năm mới từ nay
bỏ đi gánh nặng từ rày yên vui
nguyên đại
gia lai
24/12/2011
PS: Một đêm Giáng Sinh thật đáng nhớ, đóng cửa nhà ở Quy Nhơn, mọi người đi Gia Lai thăm em Hà. Chợt có người bạn ở QN báo tin nhà bị trộm, nhưng hình như họ chưa kịp lấy gì. Có chút lo, chút buồn, chút vui....À ..ừ...hương vị đời sống.
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=a7hFRrejIi
THE HOUSE OF THE RISING SUN
There is a house in New Orleans
They call the Rising Sun
And it's been the ruin of many a poor boy
And God I know I'm one
My mother was a tailor
She sewed my new bluejeans
My father was a gamblin' man
Down in New Orleans
Now the only thing a gambler needs
Is a suitcase and trunk
And the only time he's satisfied
Is when he's on a drunk
Oh mother tell your children
Not to do what I have done
Spend your lives in sin and misery
In the House of the Rising Sun
Well, I got one foot on the platform
The other foot on the train
I'm goin' back to New Orleans
To wear that ball and chain
Well, there is a house in New Orleans
They call the Rising Sun
And it's been the ruin of many a poor boy
And God I know I'm one
Subscribe to:
Posts (Atom)