Mẹ đặt tên em: Thủy
Em là ly nước trong
Hạ vui vị ngọt mềm
Đông buồn nên lạnh cóng!
Ba đặt tên em: Kim
Đường chỉ may cần mẫn
Nhỏ xíu dễ nâng niu
Em, em thích màu hoàng kim!
Em có tên là Thảo
Hiếu hạnh nhất là em (?)
Hong sương rồi đêm ngậm
Cam thảo dịu cơn ho...
Mình tên thật là An
Dòng họ chốn triều cang
Ừ thì là bình an
Chừ vẫn còn lang bang
Bé có tên là Hà
Sông nhiều ghềnh lắm khúc
Có thất thường đôi chút
Lụt lội rồi cũng qua
Tôi tên là Đức Hảo
Người tốt việc cũng tốt
Việc "nuôi gà" tôi nhận
Thịt "gà" thiên hạ "xơi"
Cháu là cháu Hiền ngoan
Nên cháu thường ít nói
Chỉ trọng thực hành thôi
Trời thương nhiều hiệu quả
Mình thì tên là Trúc
Thẳng ngay quân tử mà
"Nam Xương" giọng ca tuyệt
Đứng diễn "cứng" chút thôi!
Còn em tên là Lan
Phong lan yểu điệu mà
Leo đâu là dính chặt
Suốt đời gỡ không ra
Cậu ấy hiệu là Phong
Đó là cơn gió mà
Bão thì gieo tai họa
Lúc hiền lành hát ca
Anh gọi tên em: Quỳnh
Hoa quỳnh hương thắm nở
Chiều Melbourne cô đơn
Có bao giờ anh biết!
Người viết tên là Đại
Đời có nhiều cái dại
Đường một chiều muốn cua
Hay đùa, xin đừng ngại
Nguyên Đại
ĐH Melbourne
2 Tháng Tám 1999
02 August 1999
31 July 1999
Con đường mình đi
Con đường mình đi...
Con đường có khu phố cao
Lẩn khuất những quán hàng đông chật
Tôi đi cùng đôi mắt đen của em
Tiếng cười vỡ trong sương trên phố khuya
Con đường có khu phố năm xưa
Lối về nhà băng qua những hẻm tối
Tiếng nhạc đêm mưa phùn đan tóc
Nghĩ gì về một ngày mai?
Con đường và những khu phố mình đi qua
Đèn mắc trên cây và nhiều người lạ
Niềm vui thật thà,
Nỗi buồn cũng thật thà, thật lạ!...
Con đường không có tiếng rao đêm
Chỉ có người con gái vai trần chờ xe búyt
Những cuộc đời đi qua trong mắt em
Thành phố mới in dần kỷ niệm....
Con đường bây giờ "một chiều"?
Người nghệ sĩ ôm đàn đứng hát
Tiếng ca không chọn một nẻo về
Có tiếng sóng nhẹ vỗ vào bờ đá
Con đường và khu phố bây giờ
Đường về cũng đan nhiều bóng tối
Bên thềm nhà tôi đứng lại,
Một mình cùng nỗi bâng khuâng...
Nguyên Đại
Đại Học Melbourne,
31 Tháng Bảy, 1999
Con đường có khu phố cao
Lẩn khuất những quán hàng đông chật
Tôi đi cùng đôi mắt đen của em
Tiếng cười vỡ trong sương trên phố khuya
Con đường có khu phố năm xưa
Lối về nhà băng qua những hẻm tối
Tiếng nhạc đêm mưa phùn đan tóc
Nghĩ gì về một ngày mai?
Con đường và những khu phố mình đi qua
Đèn mắc trên cây và nhiều người lạ
Niềm vui thật thà,
Nỗi buồn cũng thật thà, thật lạ!...
Con đường không có tiếng rao đêm
Chỉ có người con gái vai trần chờ xe búyt
Những cuộc đời đi qua trong mắt em
Thành phố mới in dần kỷ niệm....
Con đường bây giờ "một chiều"?
Người nghệ sĩ ôm đàn đứng hát
Tiếng ca không chọn một nẻo về
Có tiếng sóng nhẹ vỗ vào bờ đá
Con đường và khu phố bây giờ
Đường về cũng đan nhiều bóng tối
Bên thềm nhà tôi đứng lại,
Một mình cùng nỗi bâng khuâng...
Nguyên Đại
Đại Học Melbourne,
31 Tháng Bảy, 1999
05 December 1998
Mơ Em
Đêm qua em về bên tôi
Buồn vui một dạo ta ngồi hàn huyên
Thời gian dâu bể luân phiên
Tình ta như vẫn bình yên thuở nào
Tình em ngày ấy mưa rào
Anh như đất cứng thấm vào được chi
Tình em một đóa hồng si
Anh là cơn gió xuân thì ngu ngơ
Thuyền còn cập bến đôi bờ
Nước đi đi mãi có chờ được đâu
Anh làm dang dở tình ngâu
Bây giờ nguyên vẹn cơn sầu em ơi!
Em về áo đó ngàn khơi
Bàn tay thon thả một thời học sinh
Bâng khuâng mơ một đường tình
Đến khi thức giấc giận mình, em đi...
Chừ em còn nhớ những gì?
Ngày mưa tháng nắng có thì bình yên
Thôi em! một thuở tình riêng
Đã theo con nước vào miền lãng du
Ngồi đây buổi sáng sa mù
Nghe cơn mưa rớt đội dù mà đi
Nguyên Đại
Melbourne
tháng 12, 1998
Buồn vui một dạo ta ngồi hàn huyên
Thời gian dâu bể luân phiên
Tình ta như vẫn bình yên thuở nào
Tình em ngày ấy mưa rào
Anh như đất cứng thấm vào được chi
Tình em một đóa hồng si
Anh là cơn gió xuân thì ngu ngơ
Thuyền còn cập bến đôi bờ
Nước đi đi mãi có chờ được đâu
Anh làm dang dở tình ngâu
Bây giờ nguyên vẹn cơn sầu em ơi!
Em về áo đó ngàn khơi
Bàn tay thon thả một thời học sinh
Bâng khuâng mơ một đường tình
Đến khi thức giấc giận mình, em đi...
Chừ em còn nhớ những gì?
Ngày mưa tháng nắng có thì bình yên
Thôi em! một thuở tình riêng
Đã theo con nước vào miền lãng du
Ngồi đây buổi sáng sa mù
Nghe cơn mưa rớt đội dù mà đi
Nguyên Đại
Melbourne
tháng 12, 1998
Subscribe to:
Posts (Atom)