16 October 1992

Đợi Em

Đợi em ta đợi đến bao giờ
Trời tối buồn thiu như ý thơ
Quạnh quẻ ánh đèn vàng trại cấm
Rì rầm tàu chạy tiếng bơ vơ
Xa xa bờ biển mờ hiu hắt
Gió lạnh tình ta trong giấc mơ
Ôm ngực cơn họ ùa rủ rượi
Đợi em ta đợi đến bao giờ!

Nguyên Đại
TACDC
1992

Xuân Gọi

Biển êm như nước trong ly ấy
Lắng đọng suy tư của đất trời
Lòng ta xuân khẻ lay lay nhẹ
“Thức dậy” ơ  kìa! muôn sắc khơi

Núi giăng tóc trắng mờ như khói
Ngước mặt trời sương phủ bóng sa
Rừng thắm ngàn chim reo tiếng lạ
Bên đồi bầy trẻ líu lo ca

Hãy trôi theo gió mùa xuân gọi
Buông rủ chăn êm với ngọc ngà
Nhọc nhằn bao thuở cưu mang nó
Níu kéo hồn ta chẳng với xa

Nguyên Đại
TACDC
Xuân, 1992

13 October 1992

Qua Sông

Tặng hai bạn: Doãn -Tú

Gặp em nơi đất này
Dù biết rằng em đã
Một lần theo Nguyệt Lão
Đánh chuyến xe đường xa

Xe giăng chỉ màu hồng
Nhưng tình đời quá rộng
Hoa mắc cỡ nở sớm
Khép vội một lần không

Ai gọi bên kia sông
Đêm nay trời gió lộng
Thuyền nhỏ mái chèo trôi
Nhưng buồm đã giăng rồi

Em ơi! đi đi thôi
Khách đợi đã lâu rồi...

Nguyên Đại
TACDC
1992