16 June 1992

Vỡ Vụn

Tháng sáu mưa giăng ngoài cửa sổ
Nhạc buồn rơi sầu vương khói thuốc
Thắt lại tim ta từng kỷ niệm buồn...

Con đường dài tiếng sóng
Thầm thì ray rứt những hàng cây
Hương lan tỏa nhẹ
Tơ nhện cuộc đời
Giăng mắc trên cành cây khô mục
Tiếng pháo đầu xuân run run
Từng đoạn đời đi qua, chia cắt...

Sóng sánh hàng me nắng đọng sân trường
Đường vôi trắng không xóa mờ lầm lỗi
Ta đi giọt lệ đắng thân còm

Những kênh rạch có xuôi về biển
Đọng lại say mê lóng lánh em cười
Mảnh đời tơi tả như,
            Cơn sóng bạc đầu vụn vỡ

Dăm bảy thằng xa xứ
Gặm nhắm thời gian vàng võ
Đắng ngụm trà nụ cười cố ý
Nhìn trời khuya mưa trải
            Muộn phiền trên sân trại

Nguyên Đại
TACDC
Tháng Sáu, 1992

16 May 1992

Cánh Diều Trại Cấm

Em lấy bao nylon
Làm cánh diều trại cấm
Diều phồng no căng gió
Xoay tròn giữa mênh mông
Gió vào không ra được
Gió vướng mãi tay em
Người ta nhốt giam em
Em buồn em nhốt gió
Nhốt cả tuổi xanh mình
Trong vòng đai màu đỏ!...

Sáo diều quê ta xanh
Gió trời thu ngọt lành
Lũy tre làng kẻo kẹt
Nghé ngọ trâu gọi bầy
Tuổi thơ ngây của anh
Xanh như hàng mạ mới
Vi vu nhịp đời xa...

Ngắm em tung cánh diều
Trời nơi xa vàng võ
Thương người em gầy nhỏ
“Cánh diều” trên tay em
Ôi!
Những cánh diều trại cấm

Nguyên Đại
TACDC
Tháng Năm, 1992

Chiều Tỵ Nạn

Tôi đi dưới hàng rào cao
Từng ô, từng ô vuông vức
Những cuộc đời chắp nhặt
Đơn điệu muộn phiền

Tôi đi dưới tàng cây xanh
Từng nhánh, từng nhánh đan vòm
Những số phận gắn bó
Tối tăm, hun hút...

Tôi đi dưới mặt trời mùa hạ
Chói chang, chói chang thiêu đốt
Những mặt người nhễ nhại
Điêu linh sầu khổ...

Tôi đi bên bờ đảo hoang
Lóng lánh những tia sáng bạc
Và hoàng hôn chết lịm
Về đâu?...Về đâu?...

Nguyên Đại
TACDC
Mùa Hè, 1992