30 November 2013

Chaconne

http://www.last.fm/music/Secret+Garden/Songs+From+a+Secret+Garden/Chaconne

http://hn.m.nhac.vui.vn/chaconne-secret-garden-m
17432c53p775a263.html#BOX_CHIA_SE_MEDIA_START

Chiều nắng tắt tìm nhau còn đâu
Thời áo trắng vụt qua
Còn tiếc nhớ gọi nhau
Trên ngày tháng cũ miệt mài...

Từng vết dấu gọi tên trùng khơi
Đời gió cuốn nhớ thương
Màu mắt biếc người ơi
Ngút ngàn...

ĐK:
Từng sóng đó bặt tăm
Từng vết dấu gọi tên
Rồi tiếc nhớ chìm sâu
Như mộng mơ thuở nào...

Mùa gió tuyết tìm nhau
Ngày nắng ấm còn đâu
Còn đắm đuối gọi nhau
Như đợi nhau kiếp nào...


Còn chới với tìm nhau tình ơi
Đời sóng gió vực sâu
Đừng níu mãi niềm đau
Trên triền năm tháng muộn phiền

Đừng nuối tiếc tìm nhau người ơi
Mà lòng nghe buốt đau
Hãy cất giữ tình nhau
Kiếp này...

Nguyên Đại
30/11/13
viết lời thơ phỏng theo giai điệu của bài hòa tấu
Violon-Piano/Chaconne/Secret Garden


Tản Mạn_2013-11

Hiểu và Yêu
Văn ta là văng ta
Từ ta mới hiểu ta
Trọn vẹn
Thơ ta hơi thở ta
Hôn ta mới yêu ta
Trọn vẹn

2/11/13

Phải để cái ta của mình xuống mới đủ tay để nâng niu cái ta của bạn mình :-), nên khi gặp bạn, mình bắt tay nhau :-)
fb cmt - Từ bài thơ của Rêu Rêu

Hoàng Hôn
Hãy cứ đẹp đừng sợ tắt
Hoàng hôn nâng niu từng khắc yêu thương

2/11/13
fb cmt - Hình Hoàng Hôn của Rêu Rêu

Biệt Ly
Thôi để tang cho một cuộc tình
Tặng người đi một đóa hoa xinh
Một mai nắng có vương thềm cũ
Ừ nhỉ! Còn hương một mối tình...

3/11/13
fb cmt - bài thơ của Rêu Rêu

Bánh Lọc
Bánh lọc Huế nhỏ
Ăn hoài không no
Bánh lọc Huế trong
Càng ăn càng mong

fb - cmt - Bánh Lọc của Tina Vo

Không phải
Không phải ai xuống tóc cũng có thể buông bỏ dục vọng; không phải ai mặc áo tu sĩ cũng có lòng từ ái, không phải ai được gọi (hay tự gọi) là "thầy" cũng đều thấy được con đường sáng. Không phải cứ gọi là Sư là đã hiểu Sự. Phật nói: Hãy nương dựa chính bản thân mình, đừng vội tin dù ngay chính lời ta nói.

fb - cmt - Video clip Sư chửi bậy ở Tân Sơn Nhất - Tuan Pham

Lụa Trắng
Có một bài thơ tình như lụa trắng
Như áo em bay gọi nắng chiều

4/11/13

fb - cmt - Bài thơ tình lụa trắng của Rêu Rêu

Cỏ mục sân chùa
Từ em cỏ mục sân chùa
Bước ra cô Tấm thêu mùa trầm hương

5/11/13

fb - cmt - từ bài thơ của Rêu Rêu

Vườn
Cây nhà em xanh lá
Trái vườn em chín quá
Có giá nào không trả
Vui buồn tháng năm qua

5/11/13
:-)
fb - cmt - Vườn xanh của Tina Vo

Biết 
Tôi biết có những con người giàu có
Không phải tiền mà là tiếng từ tim
fbw 8/11/13

Thơ
Người đọc kinh lên thiên đàng
Tôi học thơ để biết đàng mà đi
fb - status

Mưa bong bóng
Trời mưa bong bóng bập bồng
Em đi lấy chồng anh ở với ai?
...
Em về ở với dượng hai
Phần con, nhà cửa chia hai...em nhiều (90%!)

fb status 12/11/13

Tốt Nghiệp
Cùng con, tấm bằng Đại Học
Có giọt mồ hôi ngang dọc đời ba
Cmt - Hình: Tín Lê Trung

Nếu
Nếu có một ngày: những tham đắm chìm sâu, những giận hờn tan vỡ, những đam mê đi mất... Mình tự hỏi mình vì sao? Đắc đạo, tâm thần, hay chỉ đơn giản là đã già?.... Phải làm sao?... Xin gởi trên cao...

fb Cmt 20/11/13

Cà Phê
CÀ chớn gọi em cà chua
PHÊ thật phải dốc lòng cua mới về
fb cmt 26/11/13
Cà phê giả - Bác Thiện

Chương Nào?
Tình hay đầu cuối đều hay
Sách hay đầu cúi đọc say như tình
fb cmt on Chương Nào/Trà Hoa Nữ

Ta là ai?
Biết ta là ai là hạnh phúc
Biêt ta không là ai sẽ hạnh phúc hơn
fb wall 27/11/13


Xuân Diệu
Đông qua Xuân tới tình thơ Diệu
Sóng vẫn còn hôn...cát lạc đường

(nhớ con đường Xuân Diệu 
dọc bờ cát Qui Nhơn, 
và bài thơ Biển Xanh)
fb cmt on Rêu Rêu 28/11/13

Ai biết
Ai biết được trái tim con gái
Chúc vui mà nước mắt chảy dài
fb cmt on Trà Hoa Nữ 28/11/13





28 November 2013

Sài Gòn

Con sóng, dẫu dâng cao như ngọn Tsunami, cũng sẽ phải quất sấm sét vào bờ đá
Những con cá chết sẽ nằm phơi xác trên bờ, mắt mở trừng, ngạc nhiên vô tận!
Rác rưởi sẽ cuồn cuộn trôi đi
Đổ nát sẽ còn lại,
Mới! ...và mới đổ!
Lịch sử đã ghi nhận những nền văn minh di chuyển
Những thịnh suy, những triều đại băng hà
Luật tự nhiên là luật Phải Là
Lau giọt mồ hôi và bước xuống
Đường phố, những dòng nước ngầm nổi
Đang cuộn mình
Lao đi...


28/11/13
fb cmt on Một Ngày Sài Gòn/Võ Trung Hiếu/Ảnh: VTH 11/2012



Chia buồn

GÓP tiếng đàn quê hương hát bộ
NHẶT tuồng ĐÀO non nước ngàn năm
DỌC sơn TẤN nghệ TRẦN tri kỷ
ĐƯỜNG đã THUẬN duyên xin hẹn lại...


28/11/13

fb cmt on Trần Thuận, kỷ niệm ngày mất của cố nghệ sĩ lão thành Vũ Ngọc Liễn, 
(Ông mất vào ngày này, thọ 90 tuổi) với tác phẩm về nghệ thuật hát bộ
và Đào Tấn "Góp Nhặt Dọc Đường"



Vượt

Ta vượt qua quá khứ
Đường trước mặt hừng đông
Thấm lạnh gió đầu Đông
Ngày mai?...Ai biết chứ...

28/11/13
fb cmt Đỗ Hồng Quế



25 November 2013

Man Rợ

Ta bước xuống đời thành tên man rợ
Lùng sục nhân gian đấm vỗ ngực mình
Để một chiều bất tỉnh giữa u minh
Trong cơn mơ ôm mặt trời thức dậy

fbt-25/11/13

Vịnh: Bài Ca Man Rợ - Đinh Hùng

23 November 2013

Cứ

Cứ vơi, cứ cạn, cứ đầy...
Thuận cay, vừa đắng, rượu đời mời nhau
Cứ cay, cứ đắng, cứ đời...
Thuận mưa, vừa nắng, rượu này mời em.

22/11/13
fb status 

16 November 2013

Quê Tôi Mùa Lũ

Thôi cũng đành em, sống với lũ...
Phố đẫm như sông, cá xuống đường
Thương phải lội, đời thường phải vậy
Trời thôi mưa, lũ cũng hết mùa...

16/11/13




Lũ...

Quê tôi... nước mênh mông
Ôi! Nước ngập trắng đồng
Thủy điện thượng nguồn thản nhiên xả lũ
Hạ nguồn lũ quét xác trôi sông...

Những đồng loạt thản nhiên đến đau lòng...
Những "thiên tai" phần nhiều tự tạo
Những "thiên tài kinh thiên của thế kỷ"
Ca bài ca con cá lội lòng vòng...

Em bảo tôi đừng giận, bớt buồn...
Cũng phải, tôi sống tha hương, nên lũ ở quê đã thành ký ức
Tôi đã quen lái xe băng qua những con đường kẻ mực
Tôi đã quen tìm tòi những phiên bản khác nhau của sự thực
Được nghe, nói rõ ràng...từ phía những khổ đau

Tôi đã không biết đội mưa dìu nhau qua lũ như em
Không biết tránh những bất ngờ khi lũ quét xuống đường
Lũ ngập phố màu xanh, màu vàng, màu đỏ
Tôi đã không biết làm sao ở trọ
Sống gian nan, lội lũ ngược dòng...

Thao thức cùng em mùa này lũ tới
Những lênh đênh trôi nổi phận người
Tiếng cười khắc những nỗi buồn đá sỏi
Mùa nước... nổi, chới với quê tôi...
Lũ thản nhiên trước những quan tài!

Nguyên Đại
16/11/13

Mùa Lũ 11/2013

Bình Định Mùa Lũ 11/2013

15 đập thủy điện miền Trung và Tây Nguyên đồng loạt xả lũ. Ảnh: vnexpress.net


Em Lại Về


Nhạc và Lời:     Lê Quang
Trình Bày:        Hồng Ngọc

Em lại về dù tình yêu đã mất
Em lại về dù biết nước mắt không làm vơi đi nỗi đau
Tình yêu đó đã chết một chiều mưa năm xưa
Em lại về để vết thương không còn đau nữa...


Em... tình yêu chúng ta đang trải qua những tháng ngày bão tố, và cơn mưa đã đổ xuống xối xả trên thành phố... Tiếng mưa dữ dội, lạnh lùng trút xuống từng dòng nước nặng trĩu trên mái căn nhà hạnh phúc mà chúng ta đang sống. Mưa... dường như đã biến căn nhà thành ốc đảo cô đơn, ở đó có những bộ lạc biệt lập sống im lặng trong bất đồng, đau khổ. Ở đó không còn những nụ cười hạnh phúc của ngày xưa, khi mà chúng ta đã từng vượt qua những ngày nắng hạn của cuộc đời.

Anh...em đã khóc, khóc thật nhiều, khóc nức nở...dẫu biết rằng nước mắt không làm vơi đi nỗi đau trong lòng em. Nỗi đau của một đời con gái, nỗi đau của những ngày làm vợ, làm mẹ...Nỗi đau ngút ngàn của con cái chúng ta đứng trước một cảnh tan hoang sau cơn bão trong lòng của mỗi người.

Xin một lần ngồi bên nhau như trước
Trong cuộc đời nào có biết trước anh đúng hay em sai
Tình yêu đó hãy cứ ngỡ như một giấc mơ
Đừng buồn anh ơi, em lại về dù ta đã mất nhau...


Anh...chúng ta quả thật đã sai, sai rất nhiều khi cố gắng dành phần đúng về phía mình, để đổ lỗi về phía đối phương cho những đau đớn mà chúng ta chịu đựng. Giữa chúng ta không còn những bông hồng dành cho nhau như ngày xưa, thuở tình yêu chúng ta bắt đầu triển nở thắm xanh, mà là một chiến trường ở đó chỉ có sự chiến thắng, cái không thể nào hiện hữu trong một cuộc tình. Sự hơn thua mà chúng ta tranh đoạt đã là tử thần trong hạnh phúc chúng ta, anh biết không?...

Em...hạnh phúc mà chúng ta đã có không phải là điều xảy ra trong mơ. Giấc mơ đâu có cụ thể đến sinh động đớn đau như thế. Giấc mơ không thể cầm nắm được, nhưng anh biết anh đã từng ôm trong vòng tay của mình tình yêu mà anh mong đợi...đã từng gục đầu khóc trên lỗi lầm của mình. Vĩnh viễn anh không thể nào chấp nhận được những ngày tháng hạnh phúc mà chúng ta đang có trôi qua vội vàng như giấc mơ. Xin em...xin em sự lặng lẽ chân thành để chúng ta có thể ngồi bên nhau, ngồi bên nhau như trước...như trước...nghe em.

ĐK:
Tình yêu như giông tố đã xua tình ta đi qua cuộc đời
Làm sao ai biết trước tình yêu xưa nay đành tan vỡ
Đã có một ngày mình nói chia tay
Dù lòng em đâu bao giờ muốn thế...


Em...có ai muốn gọi giông bão về trên cuộc tình của mình, nhưng đời sống này làm sao tránh được những ngày mưa gió. Nỗi cô đơn muôn trùng trong giông tố, và nỗi sợ vụt mất những hạnh phúc trong tầm tay mà anh đã từng đánh đổi cuộc sống của mình để mong được một niềm vui gia đình như một con người bình thường trên cuộc đời này...nhưng bây giờ có vẻ như một giấc mơ không thể hiện hữu...lòng anh tan vỡ từng ngày.

Anh...chia tay là một điều khó lắm, quá khó đối với một người đàn bà và là một tai họa đối với chúng ta, phải không anh. Nhưng buồn thay! Điều bất hạnh đó đã từng xảy đến với chúng ta. Sao mình không cầu nguyện để nắng trở về làm ấm áp căn phòng chúng ta, xua tan mây đen mưa bão. Sao mình không quay lại nhìn nhau, đẩy lùi những giận hờn, để có thể đặt trước chúng ta một đóa hồng với hương thơm dịu mát ngọt ngào...Có thể nào không anh...Mình có thể nào không anh?

Tìm nhau trong dĩ vãng để cho thời gian xoá đi kỷ niệm
Đường đời ai nấy bước chỉ mong tình yêu còn trong giấc mơ
Nước mắt giờ là để chúc nhau thôi
Em lại về...Anh ra đi, thôi anh cứ đi..
.

Anh...dĩ vãng là dĩ vãng, điều đã xảy ra trong cuộc đời chúng ta làm sao thay thế, kỷ niệm đã ấn chứng vĩnh viễn trên ngày tháng mà chúng ta đã nắm tay đi qua, thời gian không thể xóa. Ta quay lưng lại với nhau, nhưng sẽ không thể nào quay lưng với quá khứ của mình, vì hạnh phúc và khổ đau tận cùng mà chúng ta đã trở thành của nhau. Anh đã là một phần của em vĩnh viễn không thể thay thế, vĩnh viễn không thể đổi thay...

Em...chúng ta đã thực sự đi trên chiếc cầu bắt qua vực thẳm, nhưng nếu đó là đoạn đường mà Tạo Hóa bắt buộc chúng ta đi qua để có thể học được bài học hạnh phúc của mình, thì xin được trở về như trẻ thơ để có thể mỉm cười thứ tha, và để khóc ân hận trên cuộc tình của chúng ta, để những giọt nước mắt của anh, của em có thể tưới xuống mái ấm này làm tươi lại hạnh phúc tưởng như đã khô chết của chúng ta... Mùa Đông đang tới trong thành phố chúng ta đang sống, tuyết sẽ đến đổ dày phía bên ngoài cửa sổ...Em có thấy chúng mình đang trắng xóa những nỗi đau...

Nguyên Đại
16/11/13



12 November 2013

Mùa Đông

Tôi kéo mùa đông choàng qua cổ
Ngọn nến xanh run vỡ trong tay
Như cánh chim di trú lưu đày
Chơ vơ trên hàng cây xưng tội

Tôi kéo mùa đông choàng qua tóc
Ướt môi em ngây ngất giọt mưa
Khung cửa sổ đồi mưa đất đỏ
Mùa sang bên đó lạnh bên này

Tôi kéo mùa đông gài kín ngực
Ngậm ngùi nghe tình níu vực sâu
Hái ngọn sầu vương trên dĩ vãng
Gieo mùa thương nhớ gọi ngàn sau

Tôi kéo mùa đông quàng qua vai
Đôi tay úp mặt nỗi đau dài
Đem thơ, em, và tôi xếp lại
Vết chân rơi ngần ngại u hoài...

Nguyên Đại
12/11/13

11 November 2013

Bão qua

Những ngày này âu lo
Bên kia trời mưa bão
Cơn cuồng nộ lên đảo
Tan hoang trời tan hoang!

Làm sao ai biết được
Bão chạy dọc bờ Việt
Bão qua mà đi xa
Bảo xa mà không xa
Cuộc đời mình cũng vậy
Tai nạn và kỳ tích
Gặp nhau rồi cách biệt
Hội ngộ và chia ly...

Ngày mai ai biết được?
Thì thôi đừng buồn phiền
Hôm nay giữa phố này
Trên đường nghe gió nổi...


11/11/13

Đọng

Nước qua cầu không đọng
Mà đá đọng rong rêu
Ngày vui bão cát xóa
Dấu chân thương không nhòa...

Cuộc tình dẫu đi xa
Kỷ niệm làm sao trả
Yêu người thì là vậy
Mãi còn đọng trong ta...


11/11/13

09 November 2013

Bão Hải Yến

Miền Trung nhiều nhà nhỏ
Kỷ niệm ai cũng có
Chia cùng bạn một buồn
Chia cùng em một lo
Không ngăn được cơn gió
Thì hãy nghĩ về nhau
Cùng bước qua tâm bão


9/11/13
Những ngày lo bão Haiyan...
fb cmt on Tiểu Mục Đồng status

08 November 2013

Giai Điệu Đục

Bài thơ bạn viết hơn mười năm trước
Vẫn còn ngân như mới đêm qua
Bài thơ không có tuổi
Giai điệu buồn quất lên ngọn đá
Khắc trầm những mảnh đời quê...

Mười hai giờ khuya chuếnh choáng bước về
Méo mó một vầng trăng ngầu máu...”
Tiếng cụp cắt đã không còn nước mắt
Bụi trắng từ triệu năm trước
Loang lổ đau trong đôi mắt sâu

Những đoàn tàu hù hụ lao đi
Thấm những giọt mồ hôi đá
Cụp cắt, cụp cắt... thành vết phá
Chà láng đi những vết bỏng trong đêm
Rượu đế suông rót đầy bao tử rỗng

Trệu trạo lời ca”...anh
Quay quắt tình em...con
Giai điệu Dzu-Đa quằn quại
Khắc vào bài ca của quỷ
Một thời ngang trái có nhau...

Xin cảm ơn đời những nỗi đau tê tái
Để hôm nay, nếu có chút gì thư thái
Nhớ giữ đời nhau...
Nghe em!
Con nhé!
Diêu Trì...

Nguyên Đại
8/11/2013
Mến Tặng anh Lê Trung Tín
Cảm tác từ bài “Giai Điệu Ducda” của anh

http://www.baobinhdinh.com.vn/viewer.aspx?
macm=6&macmp=9&mabb=4513

06 November 2013

Quê

Em nhớ biển miền Trung mình hẹp lắm
Núi cắt ngang chia cách những bờ thương
Xa vời vợi mà lòng nhớ vấn vương
Gội sương gió để nghe đời thắm nắng...

6/11/13

05 November 2013

Tôi Vuông

Tôi     có nhiều không
Ôi       không ôi vuông
Ô        vuông của tôi
I          ô tôi vuông


5/11/13

Chỉ Là Tứ Đại

Ta đến từ  tứ               Đại
Ràng buộc trong giới   Luật
Bỏ luật để thành          Sư
Không        chỉ là tứ     Đại

:-)


5/11/13

Tứ Đại: Đất, Nước, Gió, Lửa (Phật Học)

Ta Thuộc Về Không

Ta         thuộc  về           không
thuộc    ở        thuộc        về
về         nơi     không       thuộc
không   về     thuộc       Ta



5/11/13

Tôi Yêu Em

Tôi yêu em nên không ràng buộc
Không ràng buộc nên không đau
Không đau nên không sở hữu
Không sở hữu nên không mất
Không mất nên không giữ
Không giữ nên không ràng buộc
Không ràng buộc nên tôi yêu em


5/11/13

04 November 2013

Sa Mạc Địa Đàng

Đây...

Sa mạc

Gai nhọn hoắc

Hoa đỏ chói nắng

Xương rồng     nở   hoa

Gai nhọn máu, hoa tươi thắm......

Adam xanh màu nhánh

Eve   hoa  rực rỡ

Con rắn   gai

Quả táo

Cắn!

Tử                         Sinh
Sa                          Địa

Đàng                     Mạc





4/11/13

03 November 2013

Tình Tôi Ngọn Sóng

Tôi viết tình trên ngọn sóng
Từ trùng khơi em tiếng vọng đêm ngày
Nỗi nhớ dẫm bờ cát cháy
Bước chân thơ em biết đấy yêu hoài

Tôi viết tình trên nắng gió
Gởi xa xôi em thương khó vì nhau
Quanh quẩn đời quanh quẩn đau
Gọi mãi cho một ngày sau chưa tới

Tôi viết tình trên mây tím
Cao nguyên buồn em tôi kiếm dốc hoa
Sương giăng lạnh trên đồi sỏi
Hương vẫn quanh đây môi ấp ủ òa

Tôi viết tình trên cao lắm
Lời kinh từ em sấm thấm tóc mưa
Thức đấy chưa từng biết sợ
Thơ em tôi yêu cùng nợ kiếp này...


3/11/13

Chia Thương

Cục đá kể tính một hai
Tình thương ai đếm chia hai bao giờ
Yêu ai như nước tràn bờ
Như mưa xuống phố bất ngờ triều dâng

3/11/13

02 November 2013

Lẽ nào

Lẽ nào em không biết
Tháng năm dòng suối chảy
Đá đọng mãi rong rêu
Tình chưa từng ly biệt...

2/11/13

01 November 2013

Một Vần Thơ

bạn đã từng bước vào quán bia ôm
hay vào nhà thổ
và tự cho mình cái quyền được ăn bánh trả tiền
để vẹn thủy chung
ôi! cái thủy chung của đàn ông sáng lên từ những ngọn đèn màu đỏ
và buổi sáng thức dậy với ly cà phê đen
óng ánh mặt trời tha thứ...

đêm xuống
mặt trời biến thành ngạ quỷ
và bạn hét lên thất thanh
ôi! cái thủy chung của loài ngạ quỷ
rẻ như bèo
ba đồng một mớ
đổ thúng que quảy ra về
ly nước lạnh trong vắt đổ trên đất
óng ánh mặt trời tha thứ...

viên kim cương ẩn sâu trong đất
lấp lánh muôn mặt của đời thường
óng ánh mặt trời...
lấp lánh trong đêm tối...

1/11/13