Chiều tắt nắng nghe lòng quặn thắt
Quê hương xa nhớ lắm mẹ hiền
Dáng gầy nghiêng bóng ngã đường khuya
Đôi vai nhỏ gánh từng ngày góp nhặt
Con khôn lớn rồi rời xa mẹ
Đất lạ tình người xa quá, mẹ ơi!
Bát canh chua ấm cúng quê nhà
Còn chăng?...ngày con về với mẹ
Năm tháng trôi đời con phiêu bạt
Tủi hận nhiều đau kiếp tha hương
Lời mẹ dặn chẳng bao giờ phai nhạt
Sáng trong tim ở mọi ngày thường
Nguyên Đại
TACDC
25 Tháng Giêng 1992
No comments:
Post a Comment