Tôi đứng một mình trên sân ga
Nhìn hàng cây trụi lá
Xập xình tàu chạy tiếng còi xa,
Quê hương mới một vùng xa lạ
Nhịp đời đi dong ruổi những ngày qua...
Tôi đến nơi này
Nhìn hạt nắng nghiêng nghiêng trên sân trường Đại học
Có chút muộn màng của một gả sinh viên
Có nỗi cô đơn trong một sáng mùa đông lạnh
Có nụ cười thông cảm của em
Thắp lại trong tôi ngọn lửa yêu đời
Tôi đi lên núi cao
Những sườn đồi tuyết phủ
Hàng khuynh diệp xõa tóc sáng
Lấp lánh trong nắng bình minh
Những câu chuyện "bệnh hoạn" nổ như pháo
Xôi "thức đêm" ăn vội ngon lành
Tôi ngồi dự buổi đấu giá "bán người"
Cô bé mắt nai giá mười ba đồng rưởi
Thằng bạn gào to, có kẻ trả ba đồng!
Tôi bán đi nỗi tự ti của mình
Vui cùng em, những niềm vui giòn giã...tan trong tuyết
Tôi trượt trên những sường đồi,
Tấm tobbogan mờ lướt trong bụi tuyết
Ta có em, em có ta
Tuyết một màu trinh trắng
Ta là trẻ con, những đứa trẻ con hạnh phúc
Người ta đi tim vàng, em đi tìm cảnh, ta đi tìm em
Em chập chững vào đời
Em là người Eskimo, ta là tên thợ săn lười biếng
Núp trong lều băng mơ theo từng cơn gió hú
Đợi Đông tàn qua song cửa tí hon
Ta chơi trò "chôn người" - chôn luôn những cách biệt
Tóc ướt, môi run trong nồng ấm những tiếng cười
Cuộc vui chóng tàn, ta trả lại núi đồi, rừng cây im ngủ
Chiều hạ hành, sột soạt bao ny lông chống ẩm,
Câu chuyện "lò sưởi" chợt cháy bùng, và
ai đó...cần "vặn nút"
Tên nô lệ "bài xấu" nên phải cứ "thiệp" hoài
Ánh sao dừng lại bên khung cửa
Đèn thành phố lấp lánh,
Em về - xin gởi lời chào đến những người thân,
Chúc em một đêm nhiều mộng...
Ngày nao...ta lại đứng một mình
Đợi em, trên sườn đồi tuyết trắng....
Nguyên Đại
Mùa Đông, Lake Mountain,
12 Tháng Tám 1995
No comments:
Post a Comment