30 May 2011

Phôi Pha

Rồi cũng qua, cũng phôi pha...cũng nhạt nhòa khói sóng. Dẫu rằng ta đã một thời ngóng trông nhau. Những ước mơ đã chóng trôi về quá khứ. Xin hãy để thời gian làm nguội ngọn lửa đã từng cháy sáng giữa chúng ta.

Người đã ra đi, bước về phía trước cuộc đời; con thuyền nào cũng rời bến, gởi tới người lời chúc thượng lộ bình an. Cánh tay này sẽ vẫy tiễn biệt cho tới khi bóng người chìm khuất trong hoàng hôn mây trắng.

Giữa chúng ta bây giờ là biển rộng; và những đôi chân đã quá mong manh. Lần nữa, chúc người thuận buồm xuôi gió. Đôi chân này sẽ bước trên gió cát; nhặt nhạnh hoang vu vá lại đời mình.

Người đi... xin được bình an. Vết thương này đơn độc hướng về ngôi nhà cũ để mở cánh cửa đã lãng quên từ lâu năm của tâm hồn, và thắp lên ở đó ngọn nến của sự bao dung. Trong căn phòng đó, ánh sáng của lòng nhân ái sẽ đẩy lui bóng đen của than oán trách hờn.

Từ trong thẳm sâu của trái tim, xin gởi người lời từ tạ... trong veo như giọt mưa còn đọng lại trên cuống lá trong vườn sáng nay.

Nguyên Đại
Melbourne
22 May 2011

No comments: