Biển êm như nước trong ly ấy
Lắng đọng suy tư của đất trời
Lòng ta xuân khẻ lay lay nhẹ
“Thức dậy” ơ kìa! muôn sắc khơi
Núi giăng tóc trắng mờ như khói
Ngước mặt trời sương phủ bóng sa
Rừng thắm ngàn chim reo tiếng lạ
Bên đồi bầy trẻ líu lo ca
Hãy trôi theo gió mùa xuân gọi
Buông rủ chăn êm với ngọc ngà
Nhọc nhằn bao thuở cưu mang nó
Níu kéo hồn ta chẳng với xa
Nguyên Đại
TACDC
Xuân, 1992
No comments:
Post a Comment