Em về vùng biển rộng
Anh dẫm sa mạc ngàn
Chiều nay khơi gió lộng
Bọt biển ngời hư vô
Bóng con tàu mất hút
Đưa em biền biệt xa
Ngăn đôi khung trời lạ
Chia tay một hạt rào
Nụ hôn còn dịu ngọt
Phút giây ta bên nhau
Tình mình như sóng bạc
Ngắn, vọng chẳng đến bờ...
Nơi đây em đi qua
Dấu in từng cánh lá
Vết chân ...ôi cát xóa!
Ôm kỷ niệm mình ta...
Nguyên Đại
TACDC
Tháng Sáu, 1992
No comments:
Post a Comment