Chẳng hiểu vì sao cứ ngẩn ngơ
Mà đâu có vướng víu duyên tơ
Gặp nhau giây phút “chi mà nhớ!”
“Hễ thấy thì lơ!” chớ thẩn thờ
Lúc ấy bảo đừng nên biết thêm
Biết chi rồi thức cả một đêm
Suy đi tính lại “thôi đừng nếm!”
Trái đắng mà môi cứ ngọt mềm
Ngày ấy làm ngơ, có hơn không
Bây giờ không thấy cũng trông trông
“Đã biết kẹo ăn thì răng hỏng,
Dẫu hỏng, dù sao...cũng ngọt lòng”
Nguyên Đại
TACDC
Tháng Mười, 1991
No comments:
Post a Comment