01 November 2013

Một Vần Thơ

bạn đã từng bước vào quán bia ôm
hay vào nhà thổ
và tự cho mình cái quyền được ăn bánh trả tiền
để vẹn thủy chung
ôi! cái thủy chung của đàn ông sáng lên từ những ngọn đèn màu đỏ
và buổi sáng thức dậy với ly cà phê đen
óng ánh mặt trời tha thứ...

đêm xuống
mặt trời biến thành ngạ quỷ
và bạn hét lên thất thanh
ôi! cái thủy chung của loài ngạ quỷ
rẻ như bèo
ba đồng một mớ
đổ thúng que quảy ra về
ly nước lạnh trong vắt đổ trên đất
óng ánh mặt trời tha thứ...

viên kim cương ẩn sâu trong đất
lấp lánh muôn mặt của đời thường
óng ánh mặt trời...
lấp lánh trong đêm tối...

1/11/13

31 October 2013

Thơ Gởi Thầy

Kính gởi Sư Viên Minh/Chùa Bữu Long/Q9, SG, Vietnam

Trước khi Sư qua Úc lần này, con viết:

Đâu
Đâu duyên đâu bến đâu bờ
Đâu ta sinh tử mà chờ trăm năm
Đâu em mấy đoạn tơ tằm
Bể dâu còn nợ trăng rằm từ bi
NQ - 5/10/13

Sau khi được nghe Sư giảng trong mấy ngày nay, hôm nay con viết:

Đâu duyên đâu bến đâu bờ
Đâu ta sinh tử mà chờ trăm năm
Tình đâu mấy đoạn tơ tằm
Bể dâu buông sóng trăng rằm từ bi
NQ - 31/10/13

Và:

Nghe Sư giảng hôm thứ hai, con viết:

Ngắm
Ta ngắm em thoáng đi vừa đến
Ta ngắm tình chếnh choáng hơi men
Ta ngắm ta hình hài duyên nợ
Ta ngắm đời nỗi sợ vụt bay...
NQ - 28/10/13


Sau ngày thứ tư nghe sư giảng, con viết:

Ta gọi tên thoáng đi vừa đến
Nghe luân hồi chợt tỉnh hơi men
Ta thấy ta hình hài duyên nợ
Lặng ngắm đời nỗi sợ vụt bay

NQ - 31/10/13
Con,
Nhật Quang
(Nguyên Đại)

Tri ân Sư với lòng thành kính

Với Sư Viên Minh - St. Albans/Melbourne - 30/10/2013

28 October 2013

Ngắm

Ta ngắm em thoáng đi vừa đến
Ta ngắm tình chếnh choáng hơi men
Ta ngắm ta hình hài duyên nợ
Ta ngắm đời, nỗi sợ vụt bay...


28/10/13