Có một chiều
Anh về lại mái nhà xưa
Tường đã rêu phong một màu rêu buồn tủi
Cây khế sau vườn cành trơ lá trụi
Giậu đổ rồi,
Bìm lớp lớp leo lên...
Căn nhà có mùi ẩm mốc của thời gian
Như anh cũng lên meo theo tuổi đời chồng chất
Chiếc ấm vỡ nằm nghiêng, vạ vật
Chú mèo hoang lấm lét nhìn anh
Bỗng dưng anh muốn nằm đây
Trên lớp đá và vôi vụn vỡ này
Hát một bài ca cũ
Tháng ngày ơi,
xin đừng làm mưng mủ
Năm mươi năm, mơ ước cũng thôi đành...
Anh đi rồi
Cỏ sẽ lại lên nhanh
Không biết rồi trong từng đêm đen trôi qua hiu quạnh
Có ai ngồi đây
Trong căn nhà xưa hoang lạnh
Mà hát khúc Ly ca...
Để mong chắp khúc mộng tàn
Để mong nối lại sợi đàn mong manh!
Lê Trung Tín, mưa, 23 07 2013
Comments
Ai đi ở tháng năm ơ hờ bụi...
Kỷ niệm còn gạch ngói cũng reo vui
Mộng ước xưa đâu có tàn theo tuổi
Tiếng thơ ngân, đàn giữ nhịp tình vôi...
Nguyên Đại
Dẫu tháng năm có dần trôi ngàn dặm
Kỷ niệm vẫn còn in dấu mảnh tường vôi
Quay về nơi ấy, tìm ai trong dĩ vãng
Hát khúc ly ca, cùng nối lại cung đàn
TS
28 October 2013
27 October 2013
Trái tim lầm lỡ
Trời đã vào Đông, và những bông tuyết đầu mùa đã điểm trắng trên những hàng cây của thành phố... hạnh phúc cũng rét mướt. Hạnh phúc cũng thăng trầm, hạnh phúc nào phải chỉ có một mùa, phải không em?
Chiều về lạnh cơn gió
Hạnh phúc rét mướt như mùa đông
Thềm hoa đâu con bướm xưa?
Người yêu ơi, đêm đen đã tàn chưa?
Buổi chiều sáng lên một hoàng hôn đẹp ở cuối trời, nỗi nhớ chợt tràn về...lặng nhìn những đám mây sáng, và cơn gió cuốn xào xạc đám lá trên đường đi...Cơn gió cuối thu quét qua... như cơn bão...Phải! Cơn bão của đời sống. Thời gian qua thật nhanh, thật nhanh...như cơn bão. Đời thường khuất lấp...khuất lấp, và nỗi nhớ chợt bãng lãng cuốn bay...như lá...
Chiều về lạnh mây tím
Giọt sầu vẫn mãi héo uá trên mi
Lá rơi cho cơn bão mùa thu
Vội vàng xa người!
Kỷ niệm..thoáng xa gần lạc loài, thời gian như đi lạc, và cuộc tình ngày xa mong manh như ngọn nến, nụ hôn xưa chợt rực nhớ, tiếc nuối... sáng đẹp như mây hoàng hôn rực rỡ cuối trời, tàn mau...và đêm đông này se lạnh...
Một ngày nào thuyền tình lạc bến
Giấc mơ không tên sao dạt dào ngọn nến
Vườn hồng đào kỷ niệm giăng kín
Nụ hôn tan theo tia nắng vừa sang
Không! Nếu tình cảm đi từ cuộc đời gió bão, không có gì để toan tính, thì trái tim nào đâu có lầm lỡ, chỉ có những lo sợ làm cho mình “lầm lỡ”, cuộc đời nào đâu thiếu những lo lắng...Nỗi đau vì thế sẽ rung lên những cung bậc của hoài niệm, nở hoa trong đời sống của anh và của em và của những ai đã từng yêu nhau. Trái tim đã từng không lầm, nhưng đã lỡ một tháng ngày...
Hỡi trái tim lầm lỡ
Hãy sống trong dại khờ
Những ái ân rồi sẽ chìm vào thương nhớ
Có nỗi đau nào vẫn hoài niệm nhân gian
Nước mắt đêm mồ côi sẽ không còn mang
Hoài niệm như lá thu, như bông tuyết đầu mùa, và xin gọi tên một lần để xót xa...Tình mình đã có nhiều ngày tựa vai trong thương nhớ...Giấc mơ nào cũng say đắm, và hoài niệm nào cũng xót xa...chìm vào cơn mưa, nhưng trái tim anh, và em chưa bao giờ lầm lỡ....
Hỡi trái tim lầm lỡ
Hãy xót xa một lần
Những giấc mơ nào cũng một thời say đắm
Có nỗi đau nào vẫn mịt mù tình xưa
Những ái ân rồi sẽ chìm theo chiều mưa .....
Nguyên Đại
(Melb., Chủ Nhật 27/10/13)
và Trái Tim Lầm Lỡ - Sáng tác: Khúc Lan/ Ca sĩ: Quang Dũng/ Lâm Nhật Tiến
Chiều về lạnh cơn gió
Hạnh phúc rét mướt như mùa đông
Thềm hoa đâu con bướm xưa?
Người yêu ơi, đêm đen đã tàn chưa?
Buổi chiều sáng lên một hoàng hôn đẹp ở cuối trời, nỗi nhớ chợt tràn về...lặng nhìn những đám mây sáng, và cơn gió cuốn xào xạc đám lá trên đường đi...Cơn gió cuối thu quét qua... như cơn bão...Phải! Cơn bão của đời sống. Thời gian qua thật nhanh, thật nhanh...như cơn bão. Đời thường khuất lấp...khuất lấp, và nỗi nhớ chợt bãng lãng cuốn bay...như lá...
Chiều về lạnh mây tím
Giọt sầu vẫn mãi héo uá trên mi
Lá rơi cho cơn bão mùa thu
Vội vàng xa người!
Kỷ niệm..thoáng xa gần lạc loài, thời gian như đi lạc, và cuộc tình ngày xa mong manh như ngọn nến, nụ hôn xưa chợt rực nhớ, tiếc nuối... sáng đẹp như mây hoàng hôn rực rỡ cuối trời, tàn mau...và đêm đông này se lạnh...
Một ngày nào thuyền tình lạc bến
Giấc mơ không tên sao dạt dào ngọn nến
Vườn hồng đào kỷ niệm giăng kín
Nụ hôn tan theo tia nắng vừa sang
Không! Nếu tình cảm đi từ cuộc đời gió bão, không có gì để toan tính, thì trái tim nào đâu có lầm lỡ, chỉ có những lo sợ làm cho mình “lầm lỡ”, cuộc đời nào đâu thiếu những lo lắng...Nỗi đau vì thế sẽ rung lên những cung bậc của hoài niệm, nở hoa trong đời sống của anh và của em và của những ai đã từng yêu nhau. Trái tim đã từng không lầm, nhưng đã lỡ một tháng ngày...
Hỡi trái tim lầm lỡ
Hãy sống trong dại khờ
Những ái ân rồi sẽ chìm vào thương nhớ
Có nỗi đau nào vẫn hoài niệm nhân gian
Nước mắt đêm mồ côi sẽ không còn mang
Hoài niệm như lá thu, như bông tuyết đầu mùa, và xin gọi tên một lần để xót xa...Tình mình đã có nhiều ngày tựa vai trong thương nhớ...Giấc mơ nào cũng say đắm, và hoài niệm nào cũng xót xa...chìm vào cơn mưa, nhưng trái tim anh, và em chưa bao giờ lầm lỡ....
Hỡi trái tim lầm lỡ
Hãy xót xa một lần
Những giấc mơ nào cũng một thời say đắm
Có nỗi đau nào vẫn mịt mù tình xưa
Những ái ân rồi sẽ chìm theo chiều mưa .....
Nguyên Đại
(Melb., Chủ Nhật 27/10/13)
và Trái Tim Lầm Lỡ - Sáng tác: Khúc Lan/ Ca sĩ: Quang Dũng/ Lâm Nhật Tiến
24 October 2013
Chuyện...
Xảy ra là chuyện của đời
Buồn vui là món ta mời tâm ta
Tâm ta là chuyện của ta
Bởi vì ta muốn nên ta mới buồn
Được không đến lúc phải buông
Trăm năm mê-tỉnh tròn-vuông đi về
NĐ
fb 24/10/13
Buồn vui là món ta mời tâm ta
Tâm ta là chuyện của ta
Bởi vì ta muốn nên ta mới buồn
Được không đến lúc phải buông
Trăm năm mê-tỉnh tròn-vuông đi về
NĐ
fb 24/10/13
Subscribe to:
Posts (Atom)